Tại Sao Tu Thiền?

Qua những chuỗi ngày vật lộn với đời, ai ai cũng mệt mỏi muốn có được giờ giấc nghỉ ngơi và thoải mái, nhưng không sao gặp được pháp tốt để hành thiền, bắt buộc phải hướng tâm về tiền tình duyên nghiệp, bị dày xéo tâm can, mang bệnh mà không lối thoát.

Trang sử động loạn đã và đang bước qua với thiên cơ biến chuyển cực khổ vô cùng – con người bắt đầu mới tìm đến nguyên lý sanh tồn của trời đất, mới cảm thức được sự ồn ồn ào ào rồi đâu cũng sẽ về đấy, nhiên hậu mới cảm thức được trật tự của chính mình hòa hợp với trời đất là quý giá, mới bằng lòng tìm một lối thoát cho chính mình, tức là tu.

Tu sửa trong trật tự. Tự đạt đến thanh tịnh. Chỉ có thiền mới đạt được sự quân bình và giác tâm, phát triển huyền bí trong nội tâm.

Cơ hội này có một không hai, là mang xác làm người, khối óc sống động vô cùng. Trí tâm thanh nhẹ nhờ dứt khoát được chủ kiến. Thành tâm tu thiền là sẽ tự giải được nghiệp tâm.

Cơ hội này có một không hai, là mang xác làm người, khối óc sống động vô cùng. Trí tâm thanh nhẹ nhờ dứt khoát được chủ kiến. Thành tâm tu thiền là sẽ tự giải được nghiệp tâm.

Bằng lòng co lưỡi răng kề răng, niệm Phật cho đến lúc khai mở được điển tâm: trung tim bộ đầu, khí tinh trụ. Điển tâm xuất phát hòa hợp với tinh ba của vũ trụ thì phần Hồn càng thức giác được sự huyền vi của trời đất mà hành triển, thì tâm lẫn thân sẽ được bình an. Hòa hợp với nguyên khí của trời đất, thì âm thinh sẽ được dung hòa và truyền cảm.

Chỉ có thiền đúng pháp, khử trược lưu thanh thì mới đạt được điểm tốt của trời đất mà hành sự: tận độ quần sanh qua những lời chân thật đã tự đạt. Chỉ có thiền mới hội tụ được điển

Chỉ có điển thì mới hòa hợp với điển giới:

  • phát triển siêu thức của hành giả,
  • hội nhập với từ quang diệu thanh của Đấng Đại Bi, Toàn Năng.
  • Bằng lòng dấn thân phục vụ quần sanh,
  • Dẫn tiến tâm linh phát triển đến vô cùng, không biên giới, không giới hạn.
  • Thật sự thực hiện tình thương và đạo đức.

Duyên may mới được nghe qua pháp tu thiền tự thức, là Pháp-Lý Vô-Vi Khoa-Học Huyền-Bí Phật-Pháp, một pháp thích ứng cho tất cả mọi pháp. Chỉ có thực hành, sẽ được đến nơi tươi sáng của trời đất.

Chỉ có thực hành, sẽ được đến nơi tươi sáng của trời đất.

Thiền sư Lương Sĩ Hằng – Vĩ Kiên

Tại sao lại phải tu thiền?

Ích chi lại phải nhủ khuyên người đời?

Thưa vì trật tự ở đời

Tu là tu bổ lập đời an khang.

Khai thông phẳng lặng nhiều màn

Tâm không động loạn đạt an nhiều điều.

Tự mình minh cảm lý siêu

Trong cơn thiền giác rõ điều dở hay.

Chuyện đời động loạn tơi bời,

Làm sao thanh tịnh tạo nơi tu thiền?

Tâm hồn vẫn sống vẫn yên

Thiên đàng địa ngục do mình

Bày ra cảnh khổ tâm linh bất hòa.

Giáng sanh lãnh chức mẹ cha

Bày ra đủ thứ chẳng hòa, sao yên?

Tu thời cảm giác triền miên

Trong Ðời có Ðạo nối liền căn cơ.

Tại mình động loạn bơ vơ

Biết Trời biết Phật chẳng giờ nào ngu.

Thật thà tự tiến giải mù

Vượt qua động loạn trùng tu Thiên Ðàng.

Thế tình lẩn quẩn chẳng an

Hy sinh tật xấu mở màn tiến lên

Trời cao thanh tịnh vững bền

Chờ Hồn tiến hóa tạo nền ấm êm.

Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên
Trích từ thơ Tu Thiền Dưỡng Sinh
Amphion les Bains, ngày 08 tháng 12 năm 1982